Qua vụ việc này cho thấy, báo chí ở Đức có một sức mạnh thực sự. Sức mạnh ấy có được bởi nước Đức là một nhà nước dân chủ. Các nhà báo khi thực thi nghiệp vụ họ làm đúng theo pháp luật, đúng theo chức phận của mình, không ai có thể dọa được báo chí, dọa được công luận kể cả Tổng thống.
Vụ việc này rõ ràng cho thấy sức mạnh của báo chí. Cú điện thoại từ Tổng thống (một dạng "luật" thời hiện đại) không những không thể buộc báo chí đổi đen thành trắng, mà thực tế đã phản tác dụng ngược lại khiến cho uy tín của Tổng thống Đức xuống thấp chưa từng thấy, Tổng thống phải công khai xin lỗi Tổng biên tập tờ báo Bild và nguy cơ phải từ chức là rất có thể xảy ra.
Các chính khách ở Đức có nghĩa vụ thường xuyên phải tiếp xúc, trả lời báo chí. Khi có bất cứ vấn đề gì phát sinh liên quan đến nhiệm vụ của bất cứ quan chức nào, họ phải có trách nhiệm giải trình trước công luận. Báo chí có quyền chỉ trích Tổng thống, thủ tướng hay bất cứ chính khách nào trên cơ sở những lập luận có căn cứ. Qua phản ánh của báo chí, nhiều sự việc được làm sáng tỏ. Ở Đức, cơ chế kiểm soát và cân bằng quyền lực là cách giám sát, hạn chế quyền lực từ bên trong, báo chí, truyền thông là công cụ giám sát, hạn chế quyền lực từ bên ngoài. Với tầm quan trọng như vậy, báo chí ở Đức được coi là một nhánh quyền lực thứ tư, xếp ngang hàng với các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp, góp phần làm trong sạch bộ máy nhà nước. Một mô hình đáng để nhiều quốc gia học tập!
-----------
Nguồn tin:
http://www.spiegel.de/politik/deutschland/0,1518,807406,00.html
http://www.spiegel.de/politik/deutschland/0,1518,807332,00.html
http://www.spiegel.de/politik/deutschland/0,1518,807250,00.html
http://www.spiegel.de/politik/deutschland/0,1518,807226,00.html
http://www.spiegel.de/politik/deutschland/0,1518,807275,00.html