Nguyễn Minh Tuấn
Bức ảnh mà quí vị xem ở trên là bức ảnh miêu tả quang cảnh những buổi trao đổi, thảo luận về Hiến pháp tại "nhà thờ thánh Paul" (Paulskirche/ St. Paul's Church) ở Frankfurt. Nhà thờ này được xem như là nơi khởi nguồn, là biểu tượng cho Tinh thần Hiến pháp ở Đức.
Tại đây, ngày 28 tháng 3 năm 1849, bản Hiến pháp dân chủ đầu tiên của nước Đức đã được thông qua bởi một Quốc hội lập hiến mà thành viên là những nhà trí thức hàng đầu thời đó. Họ
đã trao đổi rất kĩ lưỡng và kiến thiết ra một bản Hiến pháp dân chủ
không thua kém bất cứ một bản Hiến pháp thành văn nào trên thế giới thời
điểm đó. Có được thành quả ấy cũng bởi khi xây dựng Hiến pháp này, các
nhà lập hiến đã ý thức được rằng Hiến pháp trước hết phải chứa đựng
những giá trị pháp quyền, Hiến pháp sinh ra là để ghi nhận, bảo vệ quyền
con người và chống lại sự lạm quyền của nhà nước. (Xem: Edel/Thielmann, Rechtsgeschichte, 3. Aufl., 2003, Rn.526f.)
Đọc Hiến pháp này, người ta không khỏi ngạc nhiên và trân trọng những giá trị của nó, vì gần
như tất cả các quyền tự do dân chủ mà hiện nay người Đức đang được hưởng
đều đã được qui định một cách đầy đủ, chi tiết ở Chương VI của Hiến pháp như: quyền tự do ngôn luận (Điều 143), quyền tự do biểu tình (Điều 161), quyền tự do lập hội (Điều 162), quyền tự do tôn giáo (Điều 147), quyền tự do lựa chọn nghề nghiệp (Điều 158), quyền tự do khoa học (Điều 152), quyền sở hữu tài sản, quyền tự do cư trú, quyền
bất khả xâm phạm về chỗ ở (Điều 133), quyền bất khả xâm phạm về thư tín, quyền bình đẳng (Điều 137), các quyền tố tụng, liên quan đến việc bắt giam, khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử (Điều 175), bãi bỏ
hình phạt tử hình (Điều 139)...